Sự thật bên trong những mẫu quần mới

*Cạch cạch…cạch cạch…cạch cạch…*

Tiếng vẫy tay của chú Mèo Thần Tài nằm dưới góc nhà phát ra đều đặn như thế.

Chiều, chiều rồi. Một buổi chiều âm u của tháng 8, mưa rơi ngoài hiên lộp độp, văng vẳng gần đó là tiếng con chó phóc nhà hàng xóm khi nghe tiếng rao “ai đậu hủ nóng khônggggggggg?”

94990710 916549242141844 5589497956869865472 O

Trong văn phòng hơi tối, vài con muỗi vo ve bên tai. Thằng Đạt, giám đốc ngồi yên lặng bên xấp tiền lương tháng này, trong bóng tối đôi mắt của nó buồn rười rượi xen lẫn vào không khí khi đó.

Quạt vẫn chạy như tốc độ thường ngày nhưng hôm nay mưa xuống nên cái lạnh nó buốt vào tâm can nó.

Không hiểu sao, nhưng nó thấy lòng buồn man mác trước cái giờ phát lương.

“Tao bật đèn lên nhé?”

Nghe tiếng thằng Tín hỏi, nó đứng dậy trả lời:

“Hẳn lát bật cũng được, mày với tao bàn tí việc.”

Tín nó bỏ ổ bánh mì đang gặm dở xuống hai thằng ra ban công ngồi.

“Tháng này thì không bị lỗ như tháng trước, nhưng giờ mà chia lương cho anh em mình thì không đủ tiền sản xuất lô quần mới.”

Thằng Tín nó cười một cái nhẹ tênh vì nó quá quen với cái việc không có lương này thường xuyên rồi, nghe bảo đâu là tụi nó làm vì đam mê.

“Nhà tao vẫn còn đủ mì tôm cho tháng này, thôi để tiền đó mà sản xuất để có quần mới mà bán cho anh em. Dù sao thì tao ăn mì vẫn thấy còn ngon lắm.”

Cả hai thằng im lặng khoảng vài giây như ngầm hiểu với nhau cả rồi, thằng Tín thì quay lại vớ ổ bánh mì còn ăn dở khi nãy, trong khi tay nó vội mở Laptop lên typing dòng…..

..Link hàng mới về:

https://dati.webdocla.com/danh-muc/new-arrivals/

Sài Gòn ngày tháng năm….

#Datino #MyJourney #Skinnyjeans #Denim

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *